Bài học về tiền bạc tôi nhận được từ người nhà chứ không phải ngoài đường, học phí tôi phải trả bằng tình cảm và lòng tin.
Mảnh đất đã được bán ba tháng, tiền bạc chuyển khoản đầy đủ nhưng mỗi lần nhắc lại, tôi vẫn thấy ấm ức. Nếu là người ngoài, có lẽ tôi sẽ đi đến tận cùng sự việc để mọi chuyện sáng tỏ. Còn vợ tôi muốn “dĩ hòa vi quý” và bao biện “xét về mặt lý, em trai không sai”.
Tôi nhờ em vợ bán giùm đất mà không tìm hiểu kĩ càng về giá cả (Ảnh minh họa) |
Cách đây 5 năm, khi tôi đang đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài thì vợ gọi điện sang bàn bạc, cô ấy nói muốn dùng tiền tích lũy để mua một mảnh đất ở quê. Nghe đâu, mảnh đất rộng mà giá chỉ vài trăm triệu đồng, mua của một người họ hàng cần bán gấp. Theo lời em vợ tư vấn, sẽ có dự án đường lớn đi qua nên để dành đó vài năm, nếu không sử dụng thì bán lại, chắc chắn sẽ có lãi.
Tôi đồng ý vì dự định sau này về nước sẽ mở xưởng cơ khí, có thêm mảnh đất làm nhà kho cũng tiện. Mọi thủ tục mua bán đều do vợ thu xếp, đến khi về nước, tôi mới biết mảnh đất đứng tên bố vợ. Vợ giải thích, do bận công việc không về quê trực tiếp giao dịch mà chỉ chuyển tiền nhờ em trai mua giúp, nên để bố đứng tên làm thủ tục cho tiện. Tôi cũng không lăn tăn gì vấn đề đó, vì người trong nhà cả.
Sau khi về nước, tôi đầu tư mở xưởng với bạn ở một địa điểm khác. Đến năm vừa rồi, vì cần tiền để mở rộng việc kinh doanh nên tôi bàn với vợ bán đất.
Mảnh đất của vợ chồng tôi nằm ngay con đường liên tỉnh mới mở nên rất được giá. Do không am hiểu nhiều về bất động sản, tôi nhờ em vợ bán giúp. Cậu ấy là giáo viên nhưng có nghề tay trái là “cò” đất nên hy vọng mọi việc suôn sẻ. Em vợ nhận lời, chỉ hỏi: “Giá khoảng bao nhiêu thì anh bán được”, tôi áng chừng: “Tầm khoảng 3 tỷ đồng là được”.
Sau hơn hai tuần, em vợ báo cho tôi đã bán được đất với giá 3,2 tỷ đồng. Em chủ động làm giấy tờ thủ tục cho người mua mà không cần tôi về. Tôi nghĩ giá đó đã ngoài sự mong đợi nên không băn khoăn gì, thậm chí còn vui mừng vì việc mua bán trôi chảy.
Khi em vợ chuyển tiền vào tài khoản, tôi rộng tay gửi lại 200 triệu đồng để cảm ơn, chỉ nhận đúng 3 tỷ. Em vợ cũng không nói gì, vui vẻ nhận tiền.
Khoảng một tháng sau, trong một lần đi nhậu với đối tác, tôi vô tình gặp đúng người mua đất của tôi. Anh cũng làm bên cơ khí, mua đất để mở xưởng. Tôi bất ngờ nhưng không để lộ thông tin liên quan. Hỏi ra mới biết, em vợ đã bán mảnh đất đó với giá 3,9 tỷ đồng.
Tôi kể với vợ việc này và cô ấy tỏ ra ngạc nhiên, nói không hề biết chuyện gì cả. Tôi lập tức gọi điện cho em vợ để hỏi rõ mọi chuyện thì em thừa nhận, đồng thời khẳng định em không làm gì sai. “Anh nhờ môi giới bán giúp thì em hoàn toàn có quyền hưởng tiền chênh lệch so với giá mà anh đưa ra”, cậu ấy nói.
Em vợ bỏ túi gần 1 tỷ đồng tiền lời từ mảnh đất của tôi mà vợ vẫn bênh em khiến chúng tôi hục hặc (Ảnh minh họa) |
Tôi không đồng ý với cách giải thích như thế, nếu sòng phẳng thì em chỉ được hưởng phần trăm hoa hồng trên tổng giá trị tiền, đằng này… Cộng với số tiền tôi gửi cảm ơn, em vợ bỏ túi gần 1 tỷ đồng, nhưng cậu ấy nhất quyết không nhận sai và trả lại tiền.
Tôi nhiều lần muốn làm rõ trắng đen nhưng vợ một mực can ngăn vì sợ tình cảm chị em sứt mẻ. Cô ấy lấy lý do, nhờ em vợ tư vấn chúng tôi mới mua được mảnh đất đó, giờ bán được giá cao, em ấy hưởng tiền lời cũng hợp lý. Nhưng với tôi, chuyện nào ra chuyện đó, tôi không chấp nhận kiểu làm ăn lật lọng, nhất là với người thân. Do bất đồng quan điểm về chuyện này mà vợ chồng tôi cãi nhau liên tục.
Đúng là xét về lý, tôi không đủ bằng chứng để kiện ra tòa vì việc thỏa thuận mua bán chỉ bằng miệng, giấy tờ đất cũng không phải tên tôi. Điều tôi đau lòng là, bài học về tiền bạc lại nhận được từ người trong nhà, học phí phải trả bằng tình cảm và lòng tin.
Theo Phụ nữ TP.HCM